NGHỊ ĐỊNH 85/2015/NĐ-CP
ngày 01 tháng 10 năm 2015
Quy định chi tiết một số điều của Bộ
luật Lao động về
chính sách đối với lao động nữ
Căn cứ Luật Tổ chức Chính phủ ngày 25 tháng 12 năm
2001;
Căn cứ Bộ luật Lao động ngày 18 tháng 6 năm 2012;
Theo đề nghị của Bộ trưởng Bộ Lao động - Thương binh
và Xã hội;
Chính phủ ban hành Nghị định quy định chi tiết một số
điều của Bộ luật Lao động về chính sách đối với lao động nữ.
Chương I. QUY
ĐỊNH CHUNG
Điều 1. Phạm vi điều chỉnh
Nghị định này quy định chi tiết một số điều của Bộ luật Lao
động về chính sách đối với lao động nữ gồm: Đại diện của lao động nữ; quyền làm
việc bình đẳng của lao động nữ; cải thiện điều kiện lao động, chăm sóc sức khỏe
đối với lao động nữ; quyền đơn phương chấm dứt, tạm hoãn hợp đồng lao động của
lao động nữ mang thai; giúp đỡ, hỗ trợ của người sử dụng lao động trong việc
xây dựng nhà trẻ, lớp mẫu giáo hoặc một phần chi phí gửi trẻ, mẫu giáo; tổ chức
nhà trẻ, lớp mẫu giáo ở nơi có nhiều lao động nữ và chính sách hỗ trợ người sử
dụng lao động.
Điều 2. Đối tượng áp dụng
1. Lao động nữ.
2. Người sử dụng lao động có sử dụng lao động nữ.
3. Cơ quan, tổ chức, cá nhân khác có liên quan.
Điều 3. Từ ngữ được sử dụng trong
Nghị định
1. Người sử dụng lao động có sử dụng nhiều lao động nữ là
người sử dụng lao động thuộc một trong các trường hợp sau đây:
a) Sử dụng từ 10 đến dưới 100 lao động nữ, trong đó số lao
động nữ chiếm 50% trở lên so với tổng số lao động;
b) Sử dụng từ trên 100 đến dưới 1.000 lao động nữ, trong đó
số lao động nữ chiếm 30% trở lên so với tổng số lao động;
c) Sử dụng từ 1.000 lao động nữ trở lên.
2. Nơi có nhiều lao động nữ được xác định như sau:
a) Khu công nghiệp, cụm công nghiệp, khu chế xuất, khu kinh
tế, khu công nghệ cao (gọi tắt là khu công nghiệp) có từ 5.000 lao động nữ trở lên
đang làm việc trong các doanh nghiệp và có tham gia đóng bảo hiểm xã hội trên
địa bàn khu công nghiệp;
b) Xã, phường, thị trấn có từ 3.000 lao động nữ trở lên đăng
kí hộ khẩu thường trú hoặc đăng kí tạm trú tại xã, phường, thị trấn đó.
3. Phòng vắt, trữ sữa mẹ: là một không gian riêng biệt rộng
tối thiểu 6m2, có nguồn nước sạch, có nguồn điện, bảo đảm vệ sinh, được trang
bị tủ lạnh, ghế, bàn; khăn giấy hoặc khăn lau, máy hút sữa, bình tiệt trùng
(nếu có thể).
Điều 4. Đại diện của lao động nữ
Đại diện của lao động nữ theo quy định tại Khoản 2 Điều 154
Bộ luật Lao động được xác định như sau:
1. Trường hợp đã thành lập tổ chức công đoàn thì đại diện
của lao động nữ là công đoàn cơ sở;
2. Trường hợp chưa thành lập tổ chức công đoàn thì đại diện
của lao động nữ là công đoàn cấp trên trực tiếp cơ sở nếu được tập thể lao động
nữ có yêu cầu. Trường hợp không có yêu cầu thì người sử dụng lao động lấy ý
kiến của trên 50% lao động nữ tại doanh nghiệp;
3. Công đoàn cơ sở quy định tại Khoản 1 và công đoàn cấp
trên trực tiếp cơ sở quy định tại Khoản 2 Điều này thực hiện quyền, trách nhiệm
trong việc tổng hợp và phản ánh ý kiến của lao động nữ đối với những vấn đề
liên quan đến quyền và lợi ích của họ khi người sử dụng lao động tham khảo ý
kiến.
Điều 5. Quyền làm việc bình đẳng của
lao động nữ
1. Quyền làm việc bình đẳng của lao động nữ theo quy định
tại Khoản 1 Điều 153 Bộ luật Lao động như sau:
a) Người sử dụng lao động có trách nhiệm thực hiện quyền
bình đẳng giữa lao động nữ và lao động nam trong tuyển dụng, sử dụng, đào tạo,
tiền lương, khen thưởng, thăng tiến, trả công lao động, các chế độ về bảo hiểm
xã hội, bảo hiểm y tế, bảo hiểm thất nghiệp, điều kiện lao động, an toàn lao
động, thời giờ làm việc, thời giờ nghỉ ngơi, các chế độ phúc lợi khác về vật
chất và tinh thần;
b) Nhà nước bảo đảm bình đẳng về các lĩnh vực quy định tại
Điểm a Khoản 1 Điều này trong quan hệ lao động, chính sách ưu đãi, xét giảm
thuế.
2. Nhà nước khuyến khích người sử dụng lao động:
a) Ưu tiên tuyển dụng, sử dụng phụ nữ vào làm việc khi người
đó đủ điều kiện, tiêu chuẩn làm công việc phù hợp với cả nam và nữ;
b) Thực hiện các chính sách đối với lao động nữ tốt hơn so
với quy định của pháp luật.
Chương II. QUY
ĐỊNH CỤ THỂ
Điều 6. Cải thiện điều kiện lao động
đối với lao động nữ
1. Người sử dụng lao động bảo đảm có đủ buồng tắm, buồng vệ
sinh phù hợp tại nơi làm việc theo quy định của Bộ Y tế.
2. Khuyến khích người sử dụng lao động phối hợp với tổ chức
công đoàn lập kế hoạch, thực hiện các giải pháp để lao động nữ có việc làm
thường xuyên, áp dụng chế độ làm việc theo thời gian biểu linh hoạt, làm việc
không trọn thời gian, giao việc làm tại nhà phù hợp với nguyện vọng chính đáng
của lao động nữ.
Điều 7. Chăm sóc sức khỏe đối với
lao động nữ
1. Khi khám sức khỏe định kỳ, lao động nữ được khám chuyên
khoa phụ sản theo danh mục khám chuyên khoa phụ sản do Bộ Y tế ban hành.
2. Lao động nữ trong thời gian hành kinh được nghỉ như sau:
a) Mỗi ngày 30 phút, tối thiểu là 03 ngày trong một tháng;
b) Thời gian nghỉ vẫn được hưởng đủ tiền lương theo hợp đồng
lao động;
c) Thời gian nghỉ cụ thể do người lao động thỏa thuận với
người sử dụng lao động phù hợp với điều kiện thực tế tại nơi làm việc và nhu
cầu của lao động nữ.
3. Lao động nữ trong thời gian nuôi con dưới 12 tháng tuổi
được nghỉ như sau:
a) Mỗi ngày 60 phút trong thời gian làm việc để cho con bú,
vắt, trữ sữa, nghỉ ngơi;
b) Thời gian nghỉ vẫn được hưởng đủ tiền lương theo hợp đồng
lao động.
4. Người sử dụng lao động lắp đặt phòng vắt, trữ sữa mẹ phù
hợp với điều kiện thực tế tại nơi làm việc, nhu cầu của lao động nữ và khả năng
của người sử dụng lao động.
5. Khuyến khích người sử dụng lao động tạo điều kiện để lao
động nữ nuôi con từ 12 tháng tuổi trở lên vắt, trữ sữa mẹ tại nơi làm việc.
Thời gian nghỉ do người lao động thỏa thuận với người sử dụng lao động.
Điều 8. Quyền đơn phương chấm dứt,
tạm hoãn hợp đồng lao động của lao động nữ mang thai
1. Lao động nữ mang thai nếu có xác nhận của cơ sở khám
bệnh, chữa bệnh có thẩm quyền về việc tiếp tục làm việc sẽ ảnh hưởng xấu tới
thai nhi thì có quyền đơn phương chấm dứt hợp đồng lao động hoặc tạm hoãn thực
hiện hợp đồng lao động nhưng phải báo trước cho người sử dụng lao động, kèm
theo ý kiến đề nghị của cơ sở khám bệnh, chữa bệnh có thẩm quyền về việc tiếp
tục làm việc sẽ ảnh hưởng xấu tới thai nhi.
2. Thời hạn báo trước để đơn phương chấm dứt, tạm hoãn thực
hiện hợp đồng lao động theo thời hạn mà cơ sở khám bệnh, chữa bệnh có thẩm
quyền chỉ định.
3. Trường hợp tạm hoãn thực hiện hợp đồng lao động, thời
gian tạm hoãn do người lao động thỏa thuận với người sử dụng lao động, nhưng
tối thiểu phải bằng thời gian do cơ sở khám bệnh, chữa bệnh có thẩm quyền chỉ
định tạm nghỉ. Trường hợp không có chỉ định của cơ sở khám bệnh, chữa bệnh có
thẩm quyền về thời gian tạm nghỉ thì hai bên thỏa thuận về thời gian tạm hoãn
thực hiện hợp đồng lao động.
Điều 9. Giúp đỡ, hỗ trợ của người sử
dụng lao động trong việc xây dựng nhà trẻ, lớp mẫu giáo hoặc một phần chi phí
gửi trẻ, mẫu giáo
1. Căn cứ điều kiện cụ thể, người sử dụng lao động xây dựng
phương án, kế hoạch giúp đỡ, hỗ trợ, xây dựng nhà trẻ, lớp mẫu giáo hoặc hỗ trợ
một phần chi phí gửi trẻ, mẫu giáo đối với lao động nữ có con trong độ tuổi gửi
trẻ, mẫu giáo bằng tiền mặt hoặc hiện vật. Mức và thời gian hỗ trợ do người sử
dụng lao động thỏa thuận với đại diện lao động nữ.
2. Khuyến khích người sử dụng lao động tổ chức, xây dựng nhà
trẻ, lớp mẫu giáo.
Điều 10. Tổ chức nhà trẻ, lớp mẫu
giáo ở nơi có nhiều lao động nữ
Ủy ban nhân dân các tỉnh, thành phố thực thuộc Trung ương có
trách nhiệm chỉ đạo, triển khai việc tổ chức, xây dựng nhà trẻ, lớp mẫu giáo ở
nơi có nhiều lao động nữ như sau:
1. Quy hoạch xây dựng nhà trẻ, lớp mẫu giáo khi quy hoạch,
thành lập khu công nghiệp theo quy định của pháp luật. Trường hợp các khu công
nghiệp đã hình thành nhưng chưa có quy hoạch nhà trẻ, lớp mẫu giáo, cần quy
hoạch bổ sung để xây dựng nhà trẻ, lớp mẫu giáo;
2. Xây dựng nhà trẻ, lớp mẫu giáo phù hợp với nhu cầu gửi
trẻ;
3. Thực hiện quản lý hoạt động của nhà trẻ, lớp mẫu giáo
theo quy định của pháp luật;
4. Có chính sách khuyến khích cá nhân, tổ chức đầu tư xây
dựng nhà trẻ, lớp mẫu giáo.
Điều 11. Chính sách hỗ trợ người sử
dụng lao động
1. Người sử dụng lao động đầu tư xây dựng nhà trẻ, lớp mẫu
giáo, cơ sở y tế, công trình văn hóa và các công trình phúc lợi khác, nếu đủ
điều kiện về quy mô, tiêu chuẩn theo quy định của Thủ tướng Chính phủ thì được
hưởng chính sách khuyến khích xã hội hóa theo quy định hiện hành của Nhà nước
về chính sách khuyến khích xã hội hóa đối với các hoạt động trong lĩnh vực giáo
dục, dạy nghề, y tế, văn hóa, thể thao và môi trường.
Trường hợp đầu tư xây dựng nhà ở cho người lao động thì được
hưởng các chính sách ưu đãi theo quy định của Luật nhà ở.
2. Người sử dụng lao động sử dụng nhiều lao động nữ được Nhà
nước hỗ trợ như sau:
a) Được giảm thuế thu nhập doanh nghiệp theo quy định của
pháp luật về thuế thu nhập doanh nghiệp;
b) Các khoản chi tăng thêm cho lao động nữ được tính vào chi
phí được trừ khi xác định thu nhập chịu thuế thu nhập doanh nghiệp theo quy
định của Bộ Tài chính.
Chương III. TỔ
CHỨC THỰC HIỆN
Điều 12. Tổ chức thực hiện
1. Bộ Lao động - Thương binh và Xã hội có trách nhiệm:
a) Chủ trì, phối hợp với các cơ quan liên quan tuyên truyền,
phổ biến các chính sách đối với lao động nữ;
b) Kiểm tra, thanh tra việc thực hiện các quy định tại Nghị
định này.
2. Bộ Tài chính phối hợp với các Bộ, ngành liên quan hướng
dẫn Ủy ban nhân dân các tỉnh, thành phố trực thuộc trung ương thực hiện quy
định tại Điều 10 Nghị định này.
3. Bộ Giáo dục và Đào tạo chủ trì, phối hợp với các Bộ,
ngành liên quan hướng dẫn Ủy ban nhân dân các tỉnh, thành phố trực thuộc trung
ương thực hiện quy định tại Điều 10 Nghị định này.
4. Bộ Y tế có trách nhiệm:
a) Hướng dẫn các quy chuẩn về buồng tắm, buồng vệ sinh quy
định tại Khoản 1 Điều 6 Nghị định này;
b) Ban hành danh mục khám chuyên khoa phụ sản cho lao động
nữ quy định tại Khoản 1 Điều 7 Nghị định này;
c) Hướng dẫn các quy chuẩn của phòng vắt, trữ sữa mẹ quy
định tại Khoản 4 Điều 7 Nghị định này.
5. Các Bộ, ngành khác có liên quan trong phạm vi trách nhiệm
của mình phối hợp với Bộ Giáo dục và Đào tạo hướng dẫn Ủy ban nhân dân các
tỉnh, thành phố trực thuộc trung ương thực hiện quy định tại Điều 10 Nghị định
này.
6. Ủy ban nhân dân các tỉnh, thành phố trực thuộc trung ương
có trách nhiệm:
a) Tuyên truyền, phổ biến, kiểm tra, thanh tra việc thực
hiện các chính sách đối với lao động nữ quy định tại Nghị định này;
b) Rà soát, xác định nơi có nhiều lao động nữ và tổ chức
thực hiện quy định tại Điều 10 Nghị định này.
Điều 13. Hiệu lực thi hành
1. Nghị định này có hiệu lực thi hành kể từ ngày 15 tháng 11
năm 2015.
2. Nghị định số 23/CP ngày 18 tháng 4 năm 1996 của Chính phủ
Quy định chi tiết và hướng dẫn thi hành một số điều của Bộ luật Lao động về
những quy định riêng đối với lao động nữ hết hiệu lực thi hành kể từ ngày Nghị
định này có hiệu lực.
Điều 14. Trách nhiệm thi hành
Các Bộ trưởng, Thủ trưởng cơ quan ngang Bộ, Thủ trưởng cơ
quan thuộc Chính phủ, Chủ tịch Ủy ban nhân dân tỉnh, thành phố trực thuộc Trung
ương, các tổ chức, cá nhân có liên quan chịu trách nhiệm thi hành Nghị định
này./